Doom: The Dark Ages, tựa game bắn súng góc nhìn thứ nhất đang gây sốt kể từ khi ra mắt, đã nhận được nhiều lời khen ngợi từ giới chuyên môn. Tuy nhiên, một khía cạnh của trò chơi này đã để lại sự thất vọng đáng kể cho cộng đồng game thủ: việc vắng bóng hoàn toàn chế độ chơi mạng (multiplayer). Mặc dù xu hướng các tựa game tập trung vào chiến dịch đơn đang trở nên phổ biến, đặc biệt trong năm 2025, nhưng đối với một series như Doom, vốn có lịch sử phát triển các chế độ multiplayer độc đáo trong hai phiên bản trước, đây thực sự là một điều đáng tiếc.
Kỷ nguyên mà mọi tựa game đều phải có chế độ multiplayer có lẽ đã qua. Tuy nhiên, chính trong giai đoạn đó, những chế độ chơi mạng độc đáo đã ra đời, mang lại trải nghiệm khác biệt so với các game phổ biến khác. Khi một trò chơi được xây dựng chủ yếu xoay quanh multiplayer, nó thường được thiết kế để thu hút đông đảo người chơi. Ngược lại, những tựa game như Bioshock 2 hay Mass Effect 3 đã có thể thử nghiệm với các chế độ multiplayer có phần “kỳ lạ” hơn, vì đó không phải là yếu tố chính để bán game. Series Doom hiện đại cũng có một lịch sử phát triển multiplayer mạnh mẽ như vậy, và đó chính là lý do khiến sự thiếu vắng của nó trong Doom: The Dark Ages trở nên đáng thất vọng.
Chế Độ Multiplayer Từng Là Điểm Nhấn Của Các Phiên Bản Doom Trước
Doom (2016): PvP Đầy Hấp Dẫn Dù Không Quá Phổ Biến
Doom (2016) mang đến một chế độ PvP theo phong cách arena (đấu trường) tương tự như Quake hay Halo, vô cùng thú vị. Với một hệ thống bắn súng tuyệt vời, việc tham gia các trận Team Deathmatch, Capture the Flag, hay nhiều chế độ khác, nơi người chơi có thể thỏa sức bắn phá đối thủ, là một trải nghiệm giải trí đỉnh cao. Mặc dù chế độ này không thực sự bùng nổ về độ phổ biến, nhưng vẫn có đủ lượng người chơi để dễ dàng tìm thấy các trận đấu. Với một trong những cảm giác bắn súng tốt nhất vào thời điểm đó, người chơi rất dễ dàng tiếp tục gắn bó với tựa game này.
Doom Eternal: Battlemode Độc Đáo Nhưng Chưa Thực Sự Kết Nối
Chế độ chơi mạng Battlemode trong Doom Eternal với Doom Slayer và hai quỷ mạnh mẽ đối đầu
Doom Eternal lại là một câu chuyện khác. Sau khi chế độ multiplayer của phiên bản trước không đạt được thành công như mong đợi, id Software đã quyết định áp dụng một chế độ chơi bất đối xứng. Trong chế độ này, một người chơi sẽ hóa thân thành Doom Slayer, trong khi hai người chơi khác điều khiển những con quỷ cấp cao. Những người chơi quỷ này cũng có thể triệu hồi các quỷ NPC nhỏ hơn để hỗ trợ trong nỗ lực tiêu diệt Doom Slayer. Về lý thuyết, đây là một ý tưởng thú vị, mặc dù trên thực tế, nó chưa bao giờ mang lại cảm giác lôi cuốn bằng chế độ chơi của phiên bản tiền nhiệm.
Giá Trị Chơi Lại: Điều Doom The Dark Ages Cần Thêm
Hoàn Thành Chiến Dịch Nhanh Chóng, Thiếu Động Lực Trở Lại
Một trong những lý do tốt nhất để tích hợp các chế độ multiplayer là nhằm gia tăng giá trị chơi lại cho trò chơi. Doom: The Dark Ages sở hữu một chiến dịch khá đồ sộ, nhưng thiết kế cấp độ theo chương cho phép người chơi quay lại và hoàn thành 100% mục tiêu tương đối nhanh chóng. Ngay cả khi hoàn thành trò chơi ở độ khó cao nhất, bạn có thể vẫn cảm thấy muốn có thêm điều gì đó từ Doom: The Dark Ages. Một chế độ phụ multiplayer có thể giúp bổ sung giá trị chơi lại đó, đặc biệt nếu nó là một chế độ PvP truyền thống với khả năng chơi đi chơi lại vô hạn. Cá nhân người viết quan tâm nhiều hơn đến chế độ multiplayer truyền thống, nhưng thậm chí còn có cơ hội để nắm bắt các xu hướng hiện tại với một chế độ roguelike, có thể tích hợp bảng xếp hạng để tạo ra cảm giác cạnh tranh.
Cơ Hội Thử Nghiệm Bị Bỏ Lỡ
Multiplayer Là Sân Chơi Cho Những Ý Tưởng Độc Đáo
Phần hấp dẫn nhất của các chế độ multiplayer này chính là khả năng thử nghiệm. Chúng là cơ hội để các nhà phát triển thử những điều khác biệt và độc đáo, vì họ không đặt tất cả hy vọng vào yếu tố chơi mạng. Lý do mà nhiều người yêu thích chế độ PvP multiplayer cũ của Assassin’s Creed là vì vào thời điểm đó, không có nhiều thứ tương tự. Có vô số game bắn súng multiplayer ngoài kia, nhưng Doom: The Dark Ages vẫn tiếp nối xu hướng của các tựa game Doom hiện đại, mang lại cảm giác độc đáo so với những game bắn súng khác. Tuy nhiên, sự độc đáo đó chưa được tận dụng triệt để nếu nó không được dùng để thử nghiệm. Thay vào đó, trò chơi lại thử nghiệm với các màn chơi sử dụng mech và rồng, nhưng những trải nghiệm này lại không đạt được hiệu quả tương tự.
Giảm Chi Phí Phát Triển: Lý Do Chính Đằng Sau Quyết Định
Gánh Nặng Chi Phí AAA: Ưu Tiên Chiến Dịch Đơn Là Điều Tất Yếu
Với chi phí phát triển game ngày càng tăng và nguy cơ các tựa game AAA như Grand Theft Auto VI có thể có giá lên tới 100 USD, nhiều nhà phát triển buộc phải tìm cách cắt giảm chi phí. Khi các chế độ multiplayer trong Doom (2016) và Doom Eternal không thực sự “đốt cháy” thị trường, việc Doom: The Dark Ages không bao gồm một chế độ như vậy là điều dễ hiểu. Thay vào đó, trò chơi tập trung vào các chế độ chơi khác như điều khiển mech và rồng, bên cạnh việc tăng cường yếu tố cốt truyện với nhiều đoạn cắt cảnh hơn. Rõ ràng, id Software đã dành thời gian và nguồn lực của mình để tập trung hoàn toàn vào việc tạo ra một chiến dịch chơi đơn xuất sắc, ngay cả khi điều đó phải đánh đổi bằng một yếu tố tiềm năng độc đáo.
Người Dùng Không Nên Bào Chữa Cho Quyết Định Kinh Doanh
Cuối cùng, không phải trách nhiệm của người viết hay những người tiêu dùng khác là phải bào chữa cho các lựa chọn kinh doanh của một nhà phát triển game. Một số công ty tính phí cao hơn cho các trò chơi, nhưng Mafia: The Old Country chỉ là một trong nhiều ví dụ cho thấy điều ngược lại cũng có thể xảy ra. Mặc dù người viết có thể hiểu tại sao Doom: The Dark Ages không có chế độ multiplayer từ góc độ kinh doanh, điều đó không thay đổi cảm nhận khi trải nghiệm trò chơi. Người viết cảm thấy có điều gì đó còn thiếu trong trải nghiệm của mình, vì vậy bất kể điều đó có đúng với hầu hết những người chơi Doom: The Dark Ages hay không, việc chỉ ra những tính năng bị cắt bỏ trong các phần tiếp theo là rất cần thiết. Dù vẫn yêu thích Doom: The Dark Ages, người viết không nghĩ rằng nó sẽ giữ một vị trí đặc biệt trong lòng mình như Doom (2016) và Doom Eternal đã làm.